Có quá nhiều nguyên nhân để đưa ra khi một trong hai người nguội lửa. Nhưng luôn ít, hoặc thậm chí là không có giải pháp nào để sưởi lại những tin yêu ấy.
Có một chàng trai nọ tìm đến tôi, tâm sự về cuộc hôn nhân đang nguội ngắt của mình khi cậu phát hiện vợ cậu đang say nắng đồng nghiệp.
Lại có một cô gái kia cũng tìm đến tôi, tâm sự về cuộc hôn nhân đang nguội ngắt của cô khi cô phát hiện ra chồng mình đang liên lạc mật thiết với người yêu cũ.
Dường như hôn nhân nguội ngắt khi có người thứ ba xen vào. Hay nói cách khác, họ chỉ nhận ra cuộc hôn nhân của mình nguội ngắt khi có người thứ ba!
Mà biết đâu rằng người thứ ba xuất hiện khi hôn nhân ấy đã nguội. Người thứ ba chẳng phải lý do khiến cuộc hôn nhân ấy trở nên nguội ngắt.
Chính vì lầm lẫn thế nên nhiều người cứ mải mê tìm cách tiêu diệt người thứ ba, để đầu óc xoay quanh người thứ ba.
Tôi bảo họ: “Em cần phân biệt rõ việc em làm lúc này là vì cái gì? Nếu em làm vì cứu vãn hôn nhân, chúng ta sẽ có một vạn tám nghìn cách để cứu vãn cuộc hôn nhân đó! Nhưng em ạ, em sẽ không cứu được trái tim đã nguội ấy đâu. Tin không, chúng ta phải cứu cuộc hôn nhân ấy đến bao nhiêu lần nữa nếu người trong cuộc ấy đã hết tình yêu với mình? Bởi hết người thứ ba này sẽ lại có người thứ ba khác, một khi hôn nhân ấy vẫn được xây dựng bằng một trái tim nguội ngắt.
Tôi bảo: “Hãy nghĩ đến việc kéo lại con người, làm nóng lại trái tim họ thay vì cuộc hôn nhân kia! Một khi trái tim họ nóng lại, cuộc hôn nhân tự khắc sẽ được cứu!”
Để trái tim đã nguội trở nên nóng lại là điều vừa khó lại vừa dễ!
Dễ bởi chúng ta đã từng rất yêu nhau. Có câu Tình cũ không rủ cũng đến là vậy! Sự thân thuộc nhau là một lợi thế.
Nhưng là khó cũng bởi việc đã quá thân thuộc với nhau vậy.
Vì thân thuộc quá nên những gì ta làm đều có thể bị coi là nhàm chán. Kể cả những điều đã từng được khen là rất hay ho!
Như việc bạn ăn mãi một món dù rất ngon thì cũng thành dở! Mấy thứ mà được dùng đi dùng lại rất khó để gây bất ngờ. Dù nó rất tốt! Dù nó rất tuyệt!
Thế nên để hâm nóng buộc bạn phải làm mới!
Làm mới mà vẫn phải rất thân thuộc!
Bởi mới quá cũng khiến đối phương không tin, không chấp nhận được!
Khó là thế!
Tôi bảo: “Sao không nghĩ đến việc tự làm mới chính bản thân bạn chứ không phải chỉ là cách ứng xử của bạn với người đó?”
Vẫn là chính bạn nhưng mới mẻ hơn, quyến rũ hơn, muốn yêu hơn!
Để thân thuộc ấy bỗng một hôm thấy mới mẻ thế!
Để người cũ ấy bỗng một hôm thấy ngạc nhiên thế, hấp dẫn thế!
Không chỉ là ngoại hình!
Mà hơn cả phải là một tinh thần!
Một tinh thần mới mẻ với những đam mê, hoặc những dịu dàng, hay những chín chắn… Tuỳ bạn chọn. Chỉ cần là nó vẫn là chính bạn nhưng sức sống hơn, khiến nhiều người phải yêu bạn hơn chứ không chỉ trái tim nguội kia.
Phải, là tất cả những người xung quanh bạn phải thấy yêu bạn hơn. Thậm chí, không loại trừ việc có vài lời tán tỉnh bạn.
Tôi nghĩ rằng, là gì đi nữa, việc hôn nhân có đang kề miệng vực đến đâu đi nữa hoặc kể cả khi nó đang viên mãn đi nữa thì việc của chúng ta vẫn cứ phải khiến bạn đời của mình luôn ngưỡng mộ, ngạc nhiên và ham muốn mình. Trái tim của họ không thể nguội được nếu như nó luôn bị hấp dẫn bởi trái tim rực lửa của ta.
Tôi biết, sẽ có người kêu: “Ôi sao khó thế?”
Nhưng cuộc đời này có hạnh phúc nào dễ dàng không?
Nếu may mắn, ta có một bạn đời ít đòi hỏi và luôn biết ghi nhận ưu điểm của mình. Nhưng dường như kiếm được bạn đời như vậy là thậm khó! Thế nên, hôn nhân không bao giờ là điểm đến của tình yêu! Hôn nhân là điểm đi tiếp của tình yêu! Không có tình yêu trước hôn nhân với tình yêu sau hôn nhân, chỉ có một tình yêu duy nhất xuyên suốt nó. Đến khi tình yêu đó kiệt sức mà tan.