Tâm trí hoảng loạn, tôi tiện tay mở ti vi, tiêu khiển một chút.
Trong tiết mục nghệ thuật luôn không thể thiếu trai xinh gái đẹp, là hội viên trụ cột của hiệp hội thích vẻ ngoài, thứ như thế này thật sự rất hợp khẩu vị của tôi. Bị những khuôn mặt đẹp trai trong các tiết mục đặc sắc kia hấp dẫn, tôi nhanh chóng quên đi chuyện Vu Tử Phi.
Xem ti vi một lát, Giang Ly tắm rửa xong đi đến. Tôi vô tình nhìn anh ta một cái, trong thoáng chốc ngẩn ra.
Thiện tai, tên tiểu công này vẫn có một vẻ mê hoặc như thế này sao, thiên lý ở đâu!!!
Giang Ly đã thay quần áo rồi, khắp người toát ra khí chất lười nhác mà thong thả. Tóc anh ta vẫn còn ướt, dính trên trán, ngũ quan vốn dĩ đã hoàn mỹ, lúc này vì vẻ mệt mỏi mà dịu dàng hơn rất nhiều. Quần áo anh ta mặc là loại không có khuy, chỉ có một dải đai thắt ở eo. Chiếc cổ dài của anh ta, xương đòn gợi cảm và vòm ngực săn chắc, cứ như vậy diễu võ dương oai trước mặt tôi. Áo ngủ của anh ta rất mỏng, toàn bộ cơ thể thoắt ẩn thoắt hiện dưới lớp áo ngủ mỏng manh, càng làm nổi rõ chiếc eo nhỏ và cặp chân dài, vô cùng rắn chắc và mạnh mẽ.
Thân hình này, tỷ lệ này, he he, tuyệt đối không phải là hàng thường…
Một câu nói của Giang Ly cắt ngang tinh thần phiêu du của tôi. Anh ta nói: “Muốn xem à?”
Tôi lấy lại tinh thần, phát hiện ra anh ta đang cười híp mắt nhìn mình, hai tay đặt lên chiếc đai chỗ thắt lưng, dường như lập tức muốn cởi ra vậy. Sau đó, anh ta lặp lại một câu: “Muốn xem à?”
Mặt tôi đỏ rực, quay đầu tiếp tục xem ti vi. Thiện tai, biểu hiện của tôi có háo sắc như vậy không? Xem ti vi, xem ti vi, tôi đây tư tưởng rất thuần khiết! Nhưng mà… nhưng mà… nhưng mà… tôi thật sự rất muốn, á! So sánh những minh tinh nam trong ti vi kia với Giang Ly, tôi chỉ thấy quá kém! Hơn nữa, lại không mặc áo ngủ… Tôi không có bản lĩnh nuốt nước bọt, nhìn lên ti vi, tiếp tục để tâm hồn lang thang.
Tôi đang nhìn ti vi không chớp mắt, Giang Ly đột nhiên ngồi xuống sofa, nói: “Muốn xem cũng không cho xem.”
Khốn nạn, ức hiếp người quá đáng!
Tôi nỗ lực thể hiện vẻ khinh thường trên mặt, nhìn anh ta một cái, mờ ám nói: “Anh cho rằng ai muốn xem? Háo sắc gì chứ!”
Giang Ly không vội vàng nói: “Lau sạch nước miếng trên miệng cô đi rồi hãy nói những lời này, hiệu quả sẽ tốt hơn một chút đấy.”
Tôi vội vàng đưa tay lau miệng, làm gì có nước miếng?
Bên cạnh truyền đến tiếng cười nhỏ của Giang Ly, vì đắc ý mà càng thêm khinh bỉ tôi.
Tôi vứt điều khiển từ xa lên sofa, tẩy trang, tắm rửa rồi đi ngủ! Tôi chẳng có sức mà nói chuyện cùng đồ cặn bã, quan trọng đây không phải là nói chuyện, mà là đang ngược đãi và bị ngược đãi tinh thần!
Tôi và Giang Ly sớm đã quyết định xong việc chia phòng ngủ, vợ chồng từ đêm động phòng hoa chúc đã bắt đầu chia chỗ ở như chúng tôi thật sự là hiếm gặp, quan trọng là chúng tôi rất bình tĩnh, rất vui vẻ chia chỗ ở, thật là điều đáng vui mừng.
Thực ra băn khoăn liên quan đến chuyện chia chỗ ở chẳng liên quan gì đến Giang Ly, chủ yếu vấn đề là ở tôi. Ở trên chẳng phải tôi đã nói rồi sao, tôi không dám ngủ một mình, thói quen xấu này bắt đầu từ bốn năm trước, khi tôi không cẩn thận thất tình mà ra. Lúc đó lễ kết hôn bị Vu Tử Phi bỏ bom, kết quả sau này một thời gian rất dài tôi gần như ngày ngày nằm mơ thấy đủ loại ác mộng, đa số là mơ thấy mình ở trên hoang đảo, hoặc là trong chiến loạn, hoặc là trong thiên tai hoạn nạn, khi mọi người chạy loạn thì không cẩn thận bỏ rơi tôi. Dù gì trong mơ, cuối cùng đều là tôi một mình lưu lại trong một chỗ tối đen hoặc là nơi lửa lớn đầy trời, quang cảnh xung quanh hung ác vô cùng, tôi chỉ biết co rúm lại ở đó run rẩy… Sau này, việc tôi nửa đêm tỉnh giấc sau cơn ác mộng đã được nuôi dưỡng thành thói quen. Sau khi tỉnh lại, không thể nào ngủ tiếp được nữa, tôi liền xem phim kinh dị. Con người tôi đặc biệt sợ phim ma, nhưng tôi cũng không biết vì sao, khi đó đầu óc mình bị ngấm thứ gì, đột nhiên thích một mình nửa đêm xem phim ma, có lẽ là cái gì đến cực điểm của nó thì sẽ thay đổi chăng. Sau khi xem xong phim ma, thường tôi sẽ càng run rẩy dữ dội hơn, trái tim như có thể nhảy ra khỏi lồng ngực bất cứ lúc nào vậy. Khi đó tôi luôn cảm thấy trong phòng mình có đầy các loại ma quỷ, trong chăn có, gầm giường có, trên gối cũng có… thật kinh dị. Sau này, tôi xem xong phim ma liền bò sang giường của mẹ tôi ngủ, bất ngờ là tôi có thể ngủ rất ngon…
Sau này, mỗi tối tôi đều đến quấy nhiễu mẹ tôi, kết quả giống như kỳ tích, tôi trị khỏi chứng ác mộng và tinh thần sợ ma. Chỉ có điều, sau này chỉ cần tôi ngủ một mình, tất cả cảm giác khủng bố kia sẽ quay lại tìm tôi.
Chính vì vậy, bởi vì thất tình, tôi nuôi dưỡng sở thích xem phim ma và thói quen không dám ngủ một mình. Tôi đã hai mươi bảy tuổi rồi, nói ra thật mất mặt!
Sinh nhật lần thứ hai mươi bảy của tôi sắp đến rồi, tôi có lý tưởng muốn thay đổi thành một Quan Tiểu Yến hoàn toàn mới, được rồi, bắt đầu từ việc ngủ một mình.